Đái dầm
Hỏi: Tôi có cháu nhỏ đã 9 tuổi nhưng vẫn thường đái dầm, vậy xin hỏi có cần đưa cháu đi khám xem có bệnh gì không, hay cần điều trị gì?
Hỏi: Tôi có cháu nhỏ đã 9 tuổi nhưng vẫn thường đái dầm, vậy xin hỏi có cần đưa cháu đi khám xem có bệnh gì không, hay cần điều trị gì? (Phạm Thị Thu Phương, xã Hoà Phong, huyện Tây Hòa) Trả lời: Đái dầm thường gặp ở khoảng 15-20% trẻ từ 5-6 tuổi và 1% ở tuổi thiếu niên. Đa số trẻ đái dầm đều có cơ thể và cảm xúc rất bình thường. Vài trường hợp có bàng quang khá nhỏ nhưng không phải là nguyên nhân. Đái dầm ở mọi trẻ dưới 6 tuổi là rất bình thường và không cần điều trị. Hầu hết trẻ đái dầm thuộc loại tiên phát có nghĩa là bị ngay từ hồi còn bé. Một vài trẻ đái dầm thứ phát, có nghĩa là không bị một thời gian và rồi sau đó bị lại. Một số bệnh có thể liên quan đến đái dầm như: nhiễm trùng đường tiểu, táo bón, stress (ví dụ bố mẹ ly dị,..) Không ai biết chính xác tại sao trẻ lại đái dầm, có thể có nhiều lý do. Một số có thể do trẻ ngủ quá say. Một vài trẻ không đái dầm khi ngủ ở nhà bạn hay người thân nhưng lại luôn luôn làm ướt chính giường mình. Có thể khi ngủ lạ nhà, chúng không ngủ thật sâu. Một số cha mẹ cố gắng đánh thức trẻ ban đêm để trẻ tiểu, dù không phải dễ làm, nhưng rồi chúng lại đái dầm lúc sáng và thế là ai nấy đều kiệt sức. Hầu hết cha mẹ cho con uống thật ít nước, đôi khi quá đáng và trẻ bị khát suốt đêm nhưng vẫn bị đái dầm sáng hôm sau! Trẻ đái dầm hầu hết đều tự khỏi được. Trừng phạt là biện pháp không nên dùng trong điều trị chứng này và có thể còn làm tình trạng xấu hơn. Khi trẻ lớn lên, tỷ lệ còn đái dầm sẽ giảm hẳn. Một trẻ đái dầm trước sau rồi cũng hết. Mục đích điều trị là làm sao cho điều này xảy ra sớm hơn. Thành công có thể sớm, nhưng cũng phải 1-2 tháng sau khi bắt đầu điều trị. Sự hỗ trợ của gia đình và khuyến khích tích cực giữ vai trò chủ yếu. Phương cách điều trị chung là thay đổi thái độ và thường không dùng đến thuốc. Một vài chương trình điều trị dùng hormon chống lợi niệu xịt vào mũi của trẻ trước khi ngủ. Tuy nhiên tỷ lệ khỏi bệnh khi dùng thuốc ấy không tốt như đã mong đợi. Thuốc không rẻ và chỉ nên xem như một biện pháp bổ sung khi tình trạng có vẻ nghiêm trọng. Khuyến khích trẻ có trách nhiệm dọn dẹp các chăn ướt của mình, nhưng đấy không phải là trừng phạt. Thường trẻ cảm thấy tốt hơn một khi làm được công việc ấy. Có thể dùng đồng hồ báo thức để trẻ dậy đi tiểu, nhưng như đã nói, nếu áp dụng mỗi một cách ấy sẽ không hiệu quả. Cuối cùng cần nhấn mạnh là phải mất nhiều tuần hay vài tháng mới khắc phục chứng đái dầm và mọi người cần kiên nhẫn. BS ĐOÀN VĂN HẢI
(Theo Phú Yên Online)